CHAPTER I: CÁI CHẾT OAN.
Ngày xửa này xưa tại 1 làng nọ có 1 cô bé rất xinh xắn

, lúc nào cô bé cũng quàng lên ng` 1 chiếc khăn quàng đỏ do bà cô bé tặng vì thế ng` ta kiu cô bélà cô bé quàng khăn đỏ ( nếu đeo khăn xanh thì ng` ta kiu = cô bé quàng khăn xanh òi). 1 hôm bà cô bé bị bịnh

bẹ côbé nhờ cô béđem bánh & thuớc sang nhà cho bà và trước khi đi, mẹ cô bé dặn:
- Kon nhớ đi đường mòn vòng qua rừng ko dc đi vào rừng nguy hiểm lắm nha kon!
Cô bí vâng lời mẹ và lên đường. Thế như đi dc 1 khoảng thì cô bé quên lời mẹ dặn vả đi thẳng vào rừng. Trong rừng có rất nhìu chim muôn cái trái bứom ong hoa quả vâng vâng và vâng vâng. cô bé vừa đi vừa hái ong bắt bướm thì bỗng nghe tiếng rì rào sau lưng

. Cô bé đền gần xem xem đó là jì. Thì ra là 1 con sói. Lạ thay khi thấy cô bé nhìn mình thì con sói nằm xuống. Thế là cô bé quay đi. Con sói bỗng đứng lên. Cô bé lại quay lại. Con sói lại nắm xuống. Cứ như thế cô bé quay đi thì con sói đứng lên, cô bé quay lại thì con sói nắm xuống. Cả 2 cứ xà quần như zvậy cả buổi trời bỗngtự nhiên con sói giật mình 1 cái

rồi lăn đùng ra chết

. Cô bé lại tiếp tục lên đường.
Phần con sói sau khi chết, hồn của nó

bay xuống gặp diêm vương. Nó khóc lóc kêu oan. Diêm vương hỏi:
- Này con sói kia nhà ngươi chết rồi mà còn kêu ca jì, phải chăng còn điều oan trái trên dương gian chăng??
Con sói trả lời:
- Dạ oan lắm chứ, con đang mắc

thì con bé khăn quàn đỏ cứ đứng kế bên

hoài làm con đi ko dc và cuối cùng con nhịn ko nồi=>

. Hức...hức...hức...( Kon sói chết tức tưởi chưa).
TO BE CONTINUE